buồn chân lẩn quẩn bờ sông
đục trong màu nước lớn ròng vô tư
duyên tôi phập phập phù phù
tóc khô bạc ngọn tình hư héo rồi!
lục bình tím biếc hoa trôi
bốn mùa gió dập sóng dồi lênh quênh
đời tôi thừa rủi thiếu hên
ước mơ thương tích trỗng trênh giấc buồn
cũng may còn chút văn chương
còn miền kỷ niệm ngát hương quế trầm
chợt khi thơ phú cà lăm
về nuôi nhau giọt sương rằm trăng xanh…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét