Chủ Nhật, 2 tháng 9, 2012

ru người yêu dấu – trần thị cổ tích * thơ











Có thể nào ta từ bỏ đời nhau
Khi đớn đau nhục nhằn đã hòa vào máu thịt
Khi nước mắt ngày xưa còn thấm mặn môi
Khi dòng sông Trà luôn gập ghềnh hai nửa
Đợi ta bên nhau sông mới chảy xuôi dòng

Có thể nào ta lại quên nhau
Khi trăng và biển đã thành thánh địa
Trăng ngỡ ngàng đêm xưa người rũ tóc
Hồn-run-run-áo-mỏng-phất-phơ-tình
Biển tung tiếng cười giữa tầng tầng sóng biếc
Đón hai mảnh đời bầm dập mấy mươi năm

Có thể nào em quên được anh
Người đàn ông tếu táo
Người đàn ông dữ dội
Người đàn ông đa tình
Người đàn ông khổ nạn
Khóc cả nhân gian trong một cái nhíu mày

Có thể nào em bỏ anh
Người đã móc trái tim mình
Đặt vào tay em.

tháng 9.2012

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét