phố buồn buồn cuối mùa mưa
hoe hoe màu nắng vàng chưa chịu vàng
gió tin yêu mãi lang thang
em thì… chân sáo chẳng hoang đàng về…
sớm chiều ngồi dỏng tai nghe
tiếng mầm non bật nụ xòe chồi xanh
và chiêm bao suốt năm canh
vườn tình tôi trái trĩu cành ngày xưa
phố rầu rầu cuối mùa mưa
sáu mươi mà ngỡ như vừa hai mươi
em còn đâu đó rong chơi
mãi vui quên tuốt luốt lời trăm năm!...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét