Thứ Ba, 1 tháng 1, 2013

giữa chiêm bao – lâm cẩm ái * thơ


















Cho tôi xin một câu
để tôi viết một bài
lời thơ không phỉnh dụ
nhưng yêu người mênh mang

 

Tôi xin vài sợi nắng
gắn lên tóc mây bồng
thuyền trên dòng sông trắng
chở hồn tôi đi hoang

 

Tôi xin vài chiếc lá
Thả xuống đẫm mùa thu
tình thơm như lúa mạ
cả xuân thì mê man

 

Xin chút tím hoang đàng
căn khung chiều lơi lả
tôi vẽ màu hoàng hôn
vỡ ra tự phiếm sầu

 

Tôi xin vài giọt mật
rót xuống bờ môi thơm
hồn sen thoang thoảng ngát
ôm nụ tình khói sương

 

Thôi xin đừng vang động
dù ở giữa chiêm bao
mộng thực đều hư ảo
tôi quay về xin... tôi!




r. xưa

ngoài sự thật
[họa ý bài thơ Giữa Chiêm Bao]

Cho tôi một nụ cười
tôi phong kín niềm vui
mai đi bốn phương trời
tôi ơi khỏi ngậm ngùi

Tôi xin làm bờ vai
để khi buồn em tựa
ngồi bên nhau thủ thỉ
cổ tích mùa trăng xưa

Tôi xin làm ghế đá
công viên đêm sương mờ
em hồng hoang mấy độ
gieo tình ngan ngát thơ

Tôi xin làm cánh bướm
la đà trên hoa thơm
xuân qua rồi hạ tới
rớt rơi những sợi buồn

Tôi xin làm mây trắng
bay lãng đãng trong chiều
lạy trời đừng gió thổi
để mộng đầy em yêu

Tôi xin làm tất cả
đến bên em một lần
làm sao mà nói được
tiếng yêu người muôn niên
 
--------------
* nguồn: huongxua.org

 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét