Thứ Ba, 1 tháng 1, 2013

trăng mật xuân – trần thị cổ tích * thơ

















này xống áo
này dép giày
này mũ nón...
hãy tung vào một xó
ta và xuân nguyên thủy rạng ngời...

đêm huyền dịu
đêm chơi vơi
đêm ngọt ngào
hương xuân ngây ngất
ta ngã vào xuân
quyện vào xuân bay lên bay lên đỉnh trời
bát ngát...

nước bềnh bồng
mây bềnh bồng
gió mơn man
lời hoa dìu dặt
ngực biển phập phồng phả làn hơi ấm
ngàn cây run run bật nảy chồi xuân...

xuân hỡi xuân!
xuân tràn trề mật ngọt
em... em ơi!
uống cạn môi mềm...

xuân của đất của trời là mãi mãi
còn xuân đời có trở lại đâu em?!



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét