em đọc thơ – bảo thơ ta ngạo mạn
ừ, một chút thôi – chỉ một chút thôi
ta đấm ngực thơ tuôn ra lai láng
nhìn xa đi – thơ ướt một góc đời
là thế đó – thơ ta luôn có ớt
một chút tiêu pha trộn một chút gừng
ớt thì đẹp tiêu thơm gừng nồng ấm
nhưng ăn nhiều coi chừng nhảy cà tưng
em lại bảo thơ ta có nhiều người dị ứng
cũng đúng thôi - thơ hão hán giang hồ
chặt chặt – đâm đâm – trả thù – rửa hận
đọc tối ngày không thấy chữ nam mô
ta xuống núi chẻ chữ thiền đứt nghiến
rẽ mây đen bước nhẹ xuống trần
không thấy gì chỉ thấy toàn lủ kiến
đang tranh giành hai hạt lợi danh
quá chán nản ta đi luồn vô núi
định lên non cao sống với thú cầm
bỗng gặp một nàng áo vàng hoa cúc
thôi trở về làm thơ tiếp - tự ngâm…
---------------
* nguồn: internet
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét