mang viên long - vài cảm nhận về tập thơ của cao văn tam
… Tập thơ chia làm hai phần như sự tự phân định biên giới của dòng cảm
xúc, của giai đoạn sáng tạo – nhưng thật ra, cũng chỉ là một: Nó xuyên
suốt từ “Lời Hạnh Phúc” (bài số 1 trong “Uống Cạn Đìu Hiu” – phần I) cho đến “Ô Cửa Mùa Xuân” (bài số 60 trong “Tiếng Chuông Gió Mùa Hè” - phần 2) như con suối xanh ngắt một màu của trời mây và của đời sống!
Dòng suối trôi chảy miên mật theo thời gian, theo từng ghềnh thác gập
ghềnh sâu khuất hay êm đềm giữa dòng xanh – như bao nỗi thăng trầm hệ
lụy của đời sống cùng nỗ lực kiếm tìm cho Thơ một sức sống mới, một thể
hiện lạ, để có thể làm tốt nhất cái thiêng chức của Thơ là truyền đạt
cao nhất mọi xúc cảm chân thành của Trái Tim, mọi tư duy ần tàng trước
đời sống đến với người đọc:
Từ cái mênh man mầu nhiệm của Tình Yêu:
“Lời nào như huyễn hoăc
tự dưng ta có nhau
phiến đã tròn xanh mộng
cạn đi chén ngàn sau…”
(Lời Hạnh Phúc)
Đến sự hiện hữu của Tình Yêu :
" … Bây giờ là mùa Xuân
sóng sánh trên cầu treo Kon- Klor
nối đôi bờ lồi lỡ
(nếu không có ánh nắng mặt trời mùa xuân sẽ
không còn rực rỡ)
Như tình yêu của anh và em
sẽ không có không khí sắc nhọn và lạnh
treo vào ô cửa
mùa xuân…"
(Ô Cửa Mùa Xuân)
Tôi đã được đọc Thơ Cao Văn Tam từ những năm cuối
của thập kỷ trước và 60 bài trong tập Thơ hôm nay – cảm nhận vẫn nguyên
vẹn một niềm tin ở Thơ anh – rằng, mỗi chặng đường đi tới với Thi Ca –
Cao Văn Tam vẫn không ngừng nuôi dưỡng sức sáng tạo được trải nghiệm rất
đáng được trân trọng và hy vọng, giữa bao "tự phong nhân danh thơ" để
làm hoen ố Thơ như hôm nay cho dầu được che đậy, hay phủ đầy những vòng
hoa ngụy tín!"
Quê nhà, tháng 9 năm 2012
________
vài hình ảnh buổi ra mắt tập thơ tại Sài Gòn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét