Bỗng dưng như một cánh chuồn chuồn
Anh vướng phải đường tơ từ ánh mắt
Từ cái dáng trời sinh ra để gặp
Từ nụ cười như thể để ai hôn
Anh vướng phải đường tơ từ ánh mắt
Từ cái dáng trời sinh ra để gặp
Từ nụ cười như thể để ai hôn
Trời sinh em đã mượn tạm làn hương
Kết mái tóc em thơm mùi hoa dại
Đôi tà áo mang ngày xưa trở lại
Màu trắng trong thanh tẩy những con đường
Trời sinh em lại mượn những giọt sương
Để đôi mắt long lanh ngày Xuân biếc
Cho anh gặp một khoảng trời ngọc bích
Cho bài thơ thanh khiết những nỗi buồn
Bỗng dưng như chạm phải một đường gươm
Con gái võ là phượng hoàng bay thẳng
Anh đã từng xông pha trăm trận thắng
Bỗng dưng thành bại tướng đất Quy Nhơn!
14.11.2012
------------------------------
* nguồn: huongxua.org
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét