Ngô Đình Hải sinh năm 1955 tại Hải Phòng nhưng sống và lớn lên tại
Sài Gòn. Vì thế, thơ Ngô Đình Hải rất “đặc sản Sài Gòn” với chuyện tình,
chuyện đời tưởng như rất bình thường nhưng lại hàm chứa nhiều ý tứ sâu
sắc rất bất ngờ. Làm thơ từ rất sớm, năm 1968 đã là thành viên sáng lập
Nhóm thơ Hồn Trẻ, nhưng với Hải, thơ vẫn chỉ là một “cuộc chơi” dù đó là
“cuộc chơi của ngưỡng vọng”. Tác phẩm: Sân trường (1978), Nhỏ ơi!
(2012)... [nlc].
.
họa sĩ và thi sĩ
Nàng họa sĩ vẽ con ếch da trơn láng
ngồi ở giữa lá sen
nước đục lờ mờ lớn nhỏ hai đốm đen
Chàng thi sĩ thấy mặt hồ bỗng chốc hết bình yên
.
Nàng họa sĩ vẽ con chim én về đậu chênh vênh
trên cành cây khô trơ trụi lá
trời mùa đông chập chờn hai đốm lửa
Chàng thi sĩ tự nhiên hết muốn …làm thơ
.
Nàng họa sĩ vẽ hình con cá mắc kẹt trong khe
vẫy vùng dưới dòng suối cạn
đường ra sông vướng hai bờ đá chặn
Chàng thi sĩ mơ hồ thấy mình lạc…thiên thai
.
Nàng họa sĩ vẽ trần truồng người con gái
có nụ cười, có dài ngắn tóc mai
có mắt, có môi, có trên dưới, có núi đồi
Chàng thi sĩ cũng vừa viết xong bài…"kinh xám hối”!
muốn và không muốn…
.
Vị tướng về hưu sáng ra ngồi uống cà phê vỉa hè
thấy bán vé số muốn mua
lại không muốn mình thành giàu bất tử!
Để làm gì?
.
Con điếm qua một đêm lo kiếm tiền mất ngủ
thấy dòng sông muốn đem thân gột rữa
lại không muốn phải đổi nghề!
Để làm gì?
.
Thằng lái buôn quen lên xuống ngựa xe
thấy cổng Chùa muốn ghé
lại không muốn phải nghe kinh kệ!
Để làm gì?
.
Đứa con gái đi lấy chồng xứ lạ bỏ quê
nhớ muốn chết tiếng gà tiếng dế
lại không muốn phải về đồng lội ruộng trèo đê !
Để làm gì?
.
Lão công chức thích bàn chuyện “kinh bang tế thế”
muốn thiên hạ vổ tay kiêng nể
lại không muốn ai biết sức mình quá tệ!
Để làm gì?
.
Ta một sớm cũng định làm thơ kể lể
Muốn góp với đời cái tên cho có lệ
lại không muốn phải mang tiếng thị phi
Để làm gì?…Để làm gì?…Để làm gì?…
.
em mà còn nguyên vẹn trái tim
.
Em mà thực sự giàu có
Em mà thực sự giàu có
cho Anh xin một ít bột giặt tha thứ
Anh sẽ giũ sạch lại thời gian cũ
.
Em mà trở thành tỉ phú
hãy mua lại tất cả lỗi lầm trong quá khứ
như mua mấy giọt mưa đầu mùa trôi tuột qua tay
.
Em mà thừa tiền chơi tiếp cuộc vui
hãy cho Anh được say
dù đã uống gần cạn đời hiu quạnh
đã mửa xuống chân những tháng ngày bất hạnh
.
Em mà không màng toan tính
thì đừng bắt Anh phải nhìn mình
như nhìn chiếc bàn bày thừa mứa thức ăn
dọn sạch mấy cũng còn vết ố buồn trên mặt
.
Em mà biết tới lúc phải để dành
chuyện yêu nhau không bao giờ là dĩ vãng
cất trong tủ sắt đi để Anh được biết ơn!
.
Em mà không nuôi bội bạc
cho anh thấy Em đến nhà thờ mỗi sáng
quỳ nguyện cầu dưới tượng Chúa bị đóng đinh
Anh mới tin
.
Em mà còn nguyên vẹn một trái tim
nghĩa là Em vẫn còn cơ hội
đến đây ngồi để cùng Anh tính chuyện… ăn năn
-------------------------
* nguồn: xunau.org
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét