Bạn gửi cho mình Đà Lạt xưa…
Những ngày Đà Lạt nắng, những ngày Đà Lạt mưa
Nắng mưa Đà Lạt đều xanh mướt
Như tóc người yêu thuở ngẩn ngơ…
Bạn gửi cho mình Đà Lạt đêm
Hình không vang được tiếng chân êm
Nhưng mà thềm gạch vang trong nhớ
Những tối nào anh theo bước em…
Bạn gửi cho mình Đà Lạt… bạn
Là bầy chim én mới bay qua
Những thoi đưa đuổi năm và tháng
Những tuổi thơ bên những tuổi già…
Bạn gửi cho mình Đà Lạt bão
Rừng thông nằm thấp, núi Bà cao
Cái hình ảnh của hai bà cháu
Đứng tựa vào nhau… mà mất nhau!
Đà Lạt của tôi Đà Lạt nhớ
Đà Lạt của tôi Đà Lạt thương
Hoa hướng dương vàng quanh núi phố
Vàng ơi áo lụa buổi chiều sương…
Tôi xa Đà Lạt đã nhiều năm
Bạn gửi cho tôi nước mắt chăng?
Ai đã theo chồng, ai mất dấu
Ai buồn những tối bước lang thang?
Đà Lạt bao la không phải biển
Ngó về chỉ thấy đám mây trôi…
-----------------
* nguồn: xunau.org
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét