Thứ Bảy, 29 tháng 12, 2012

bài chủ nhật số 14 - nguyễn đăng trình * thơ













đừng bắt ta phải chửi thề văng tục
dân văn chương chưa”đm!” bao giờ
lời tâm huyết nhỏ to gần gãy lưỡi
mặt mạ đồng vẫn trấm trất trấm trơ

đừng buộc ta phải phàm phu tục t
thượng cẵng tay rồi đến hạ cẵng chân
ta luyện võ chẳng qua cần tự vệ
khi du côn toan cậy thế làm càn

đừng xui ta phải beo gầm hổ rống
chuyện cỏn con cũng múa vuốt nhe nanh
rồi vu vạ trăm ngàn điều độc địa
hòng mượn đời bêu riếu thân danh

ta thừa biết em học hành chẳng mấy
nhưng ranh mương thì ít kẻ sánh bằng
quỷ dẫn lối đưa đường ngôi dâu trưởng
cửa nhà ta toàn những tối không trăng

thôi em ạ! hay chi trò hoang tưởng
tài bấy nhiêu và đức chẳng bao nhiêu
mèo nhỏ xíu bắt chuột to sao nổi
chưa năm mươi mà bước đã liêu xiêu!...


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét