Đêm lạnh quá! Gió luồn qua khe cửa
Đếm thời gian trên phiến lá hao gầy
Em run rẩy trong từng câu thơ cũ
Nhớ về anh day dứt ngọn lửa hồng.
Đếm thời gian trên phiến lá hao gầy
Em run rẩy trong từng câu thơ cũ
Nhớ về anh day dứt ngọn lửa hồng.
Gió đầu mùa anh có lạnh lắm không?
Em chẳng thể là nàng Bân đan áo
Sợi tình yêu đàn hoài theo năm tháng
Ấp ủ cho chồng trên những chiến trường xa.
Nỗi nhớ anh em dệt tháng ngày qua
Giờ nằm im ở ngăn nào kí ức
Một thời yêu - một nỗi niềm rưng rức
Cháy tận cùng khao khát tuổi đôi mươi
Chắt góp niềm vui để đánh đổi nụ cười
Em bỗng thấy mình sao khờ khạo quá
Anh ra đi như mùa thu vội vã
Để lại trong em khoảng trống giao mùa.
-------------------
* nguồn: huongxua
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét