Thứ Bảy, 1 tháng 12, 2012

bài chủ nhật số 13 - nguyễn đăng trình * thơ













tự dưng nắng chợt hững lên
muốn quên mà chẳng rõ quên chuyện... gì
ù ù cạc cạc lết đi
nghe hình như tiếng ai thì thầm… ru?…

một thời đẩn quá hóa đù
cuộc tình trái khuấy vẫn cù nhầy... yêu
vẫn siêng đón sớm đưa chiều
cưới xong tá hỏa đời… tiêu tán đường!...

gối chăn chưa chán đã chường
vừa toan khoai tối vội lường sắn trưa
còng lưng mót lúa mò cua
đồng sâu nương cạn... mút mùa cà tha!…

tự dưng mưa chợt đổ xòa
muốn à mà chẳng biết à với... ai
sà lưng duỗi gối thài lai
tôi làm rơi tiếng thở dài xuống… tôi!...
2.12.12


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét