Thứ Ba, 4 tháng 12, 2012

ngô đình hải - thơ… ngày đi học * thơ














nhỏ ơi!
.
Nhỏ cao chân bước qua mười tám
Rớt cái hồn nhiên xuống mặt đường
Anh nhặt lên yên sau xe đạp
Đem về cho bớt tiếc bớt thương

Nhỏ ơi! Nhớ mang theo sân trường
Lỡ mai bước lạc chốn mù sương
Vẫn có ở xe anh một chỗ
Vắng Nhỏ rồi! Còn đó mùi hương

Xưa ngồi để anh giữ “ghi- đông”
Nhỏ cười làm xe chạy cong vòng
Còn hỏi: “Có em leo dốc nặng?”
Cũng đâu nặng bằng chở trống không!

Chắc là tại anh thiếu sợi dây
Không buộc được Nhỏ ở nơi này
Giờ phải đi tìm bao góc phố
Nhìn nắng phơi khô tháng với ngày

Phải chi Nhỏ cứ luôn mười bảy
Anh chở Nhỏ hoài tới… ”tết Tây”
Nhỏ đi xa mấy anh cũng kệ
Vẫn đợi Nhỏ về! Chở Nhỏ đây…
 .
cho anh nắm tay nhe em
 .
Cho anh xin cái nắm tay
Nhẹ như tia nắng cuối ngày… được chưa?
Đừng nghe thiên hạ hơn thua
Dễ như hai tiếng dạ thưa ban đầu

Đưa tay anh nắm thật lâu
Tay nào chưa có ngón xâu nhẫn người
Tay
nào cũng chỉ một thôi
Đưa tay anh nắm thành đôi… thật mà

Đừng ngại ngùng đưa tay qua
Chung quanh đâu có ai ra nhìn mình
Bàn tay con gái nhẹ tênh
Nắm tay một cái lênh đênh cả đời

Đưa tay anh nắm thử coi
Tay nào đi lạc lại chơi tay này
Bàn tay nào thích đổi thay
Tay
nào sấp ngửa tỉnh say thì đừng

Bàn tay nào của người dưng
Tay
nào em muốn để cùng tay ai
Cho anh nắm lỡ mai này
Em đưa người khác hai tay sao đành

Cho tay anh nắm một lần
Nợ này trả đến trăm năm cũng vừa
Biết đâu lần này lại chừa
Trả xong nợ vẫn còn thừa tay anh

Đưa tay anh nắm để dành
Sau này có nhớ xòe bàn tay xem
Đưa tay anh nắm nhé em…
.
trò chơi con gái
.
nhảy dây
.
Sợi dây như nhớ mặt đường
Đưa em lên xuống sân trường giờ chơi
Dây và em kết thành đôi
Thừa bên ngoài cái bóng tôi… ngập ngừng
.
banh đũa
.
Đón viên sỏi rớt từ trời
Xòe ngang bó đũa cho người làm quen
Nhặt lên từng chiếc lại quên
Sót bên đời chiếc mang tên tôi kìa
.
ô quan
.
Hai hàng đá cuội ngăn ô
Em ngồi nhẩm đếm giấc mơ nào còn
Đi qua từng ấy ô vuông
Tôi không “quan lại” em thương làm gì!
.
lò cò
.
Nhón gót chân nhảy thật xa
Lò cò sắp một lần qua cầu này
Ngỡ ngàng chiếc guốc rời tay
Ném đi em để chân này thảnh thơi
.
và…
.
Những trò chơi tuổi học trò
Chỉ còn thiếu mỗi hẹn hò… với tôi
Một thời con gái xa xôi
Em ơi! Còn nợ với tôi… hẹn hò!
 .
honda
 .
Từ lúc thôi không đi bộ nữa
Em đến trường bằng chiếc Hon-da
Vắt ngang vạt áo lên phía trước
Chiếc cặp rời tay xuống “ba-ga”

Bỏ công anh đứng đợi hàng giờ
Chỉ thấy vèo cái bóng em qua
Cô bé lọ lem thành công chúa
Ngóng cổ anh nhìn mãi không ra

Tan trường em vội vã lên xe
Nổ máy - nhu mì hóa kiêu sa
Tiếng xe bắt anh thành người lạ
Gọi thì thầm em đâu có nghe

Anh biết rồi đây mỗi lúc về
Thiếu người con gái để anh đưa
Tiếng guốc thôi khua trên đường vắng
Còn mỗi bóng anh dưới vỉa hè

Đâu phải chỉ mình anh nhớ em
Hai hàng cây cũng đứng lặng thinh
Những chiếc lá me rơi vô định
Nắng hết còn vương trên tóc mềm

Không biết từ đâu có Hon-da
Làm cho hai đứa thêm cách xa
Đường về nhà em thành ngắn quá
Chỉ còn nỗi nhớ dài thêm ra

-------------------
* nguồn: xunau.org


 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét