Thứ Sáu, 21 tháng 12, 2012

tận thế? - nguyễn lương vỵ * thơ















Tận thế?! Nếu tin đồn là thật
Tử sinh nhốn nháo sẽ im ru
Người-Ma mừng húm quên còn-mất
Mặt đất tro bay sạch oán thù

Nghiệp chướng sẽ tan theo tịch mịch
Ông trời bà đất rất hồn nhiên
Mênh mang thiên địa tròn xoe mắt:
Lóng lánh âm vang mưa rất điên!

 

Mưa rất điên vì mừng rỡ quá
Đời trầm luân hệ lụy sẽ tan
Điên lộng lẫy mưa tràn sáng lóa
Điên tưng bừng không một tiếng than

Khi ấy ta sẽ là giọt nước
Âm u rơi về chốn không cùng
Về nơi không đáy không thời khắc
Gặp lại tình xưa: Giọt huyết rung!

Chẳng biết nữa xương rừng cốt núi
Hồn biển dâu và phách sương lam
Giọt huyết đọng chút niềm ưu ái:
Sắc với màu gá nghĩa lặng câm

Chẳng biết nữa nguồn cơn lịch kiếp
Trời hôm qua và đất hôm kia
Giọt huyết réo bập bùng lẫy nhịp:
Bóng với hình u mộng sớt chia

Khi ấy ta sẽ về thật sớm
Hồn ngao du nghe ngóng sương bay
Sương cảm động giang tay ra đón
Chào tri âm! Hạt nắng hao gầy

Tận thế?! Giọng cười hoan hỷ địa
Cho ta chín vía nhớ mười đời
Rồi gom nhặt hết dung nhan lại
Trồng một rừng âm gió cuốn chơi…

12.2012
---------------
* nguồn: sangtao.org

 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét