Thứ Sáu, 17 tháng 8, 2012

tự truyện - hà thúc sinh * thơ














Ta thích tự do để được yêu hết đàn bà trên thế giới
Thích lang thang thích sống một mình
Có khi ta vượt cả non ngàn cây số
Để hẹn hò cùng một kẻ chưa quen

Bởi vốn sinh ra với nhiều cảm lụy
Thích được yêu và thích được yêu người
Ở trong ta chảy một dòng rượu ngọt
Nên sống giữa đời như giữa cuộc đùa chơi

Nhưng khi yêu em ta vẫn muốn có gì dâng tặng
Xin tặng tình em một đống sách ngổn ngang
Một tâm hồn chứa nghìn cân thuốc nổ
Một kiếp người đầy mộng ảo miên man

Vì em ạ, ta sinh ra đã lỡ
Bay lênh đênh trên sự sống con người
Ta đã chót hẹn hò cùng nhật nguyệt
Hồn đơn sơ như đóa cúc vàng tươi

Có những lúc vui ta vừa đi vừa hát
Vừa lắng nghe thơ róc rách trong đầu
Cũng có lúc ta buồn như tử tội
Ôi kiếp người thấy chật chội làm sao

Riêng tấm lòng ta như cung đàn muôn điệu
Cả một đời thèm khát được rung lên
Khi yêu em ta đã cho tất cả
Vẫn tiếc mình sao chỉ một trái tim…

[đăng trong giai phẩm Văn “Tuyển Tập Tháng Mười” 10/1972
in lại trong tập THƠ TÌNH NĂM 1975]

----------------
* nguồn: thuviensangtao

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét