đã dặn nhau
đừng đưa tiễn
tàu còn năm phút rời ga
sao cứ đăm đăm về một phía
cửa toa số 9
không anh
tàu còn bốn phút
gió lùa cửa toa số 9
thời gian căng dài khắc
khoải
vội chi tàu ơi!
còn ba phút
lao vào
mớ tóc lòa xòa
đôi mắt kiếm tìm. Thảng thốt
nắng ban trưa dìu dịu mơ
màng
vẫn còn kịp mỉm cười
vẫn còn kịp bắt tay
vẫn còn kịp cài nụ hôn lên
tóc
và kịp thấy
trong đáy mắt nhau
những giọt lệ vẫy vùng...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét