thi xong lũ lượt lên đường
nhói lòng đau phút bỏ trường mà đi
thằng đen đúa mặt lầm lì
đứa ngầu ngầu bộ rằn ri bụi đời
tiếng yêu còn mím trên môi
[mắc chi thốt mãi mà lời chằng nên?]
kontum quảng trị liền liền
bài thơ chợt nhớ chợt quên cũ sì
dưỡng quân về phố đôi khi
gặp nhau chẳng nói năng gì rồi... xa
người ta vẫn cứ người ta
ngắc nga... ngắc ngứ... thế là... mất luôn!...
hỏi quảng
* gửi bạn bè 11C Trần Quốc Tuấn 1972
chùm phượng đỏ đến bây giờ còn đỏ
ngày chia tay khi vừa
đỗ tú tài
em ngồi khóc mà ta
rơi nước mắt
lòng chợt mềm bên
hiên nắng dần phai
tiếng ve khản đến bây giờ còn khản
lời tiễn đưa sùi sụt
giọt từ ly
em cúi mặt dáng hiền
như cọng liễu
ta lịm người dợm mãi
bước không đi
vầng trăng ngượng đến bây giờ còn ngượng
đêm trao nhau lính
quính nụ hôn đầu
em cố giữ chân người
không thể giữ
nước sông Trà mùa hạn
bất ngờ sâu
ly kem buốt đến bây giờ còn buốt
cái mùa thi khâm liệm
cái mùa yêu
em ở lại buồn vui năm
đệ nhất
ta tung bờm xích thố
ngược truông đèo
thành phố rực đến bây giờ còn rực
những mùa hè hoa gạo
hối hoa vông
em thui thủi đi về
trên lối nhớ
địu cuộc tình chưa
hết bỏng sau lưng…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét