Thứ Bảy, 21 tháng 7, 2012

chiều sương – trang y hạ


 * kính tặng thi sĩ phan thị ánh lê













 Sương chiều
 lắng xuống dòng sông
 Dakbla đứng gọi
 thinh không… thinh không vọng sầu!

 nước trôi
 còn luyến nông sâu
 dấu chân em bước
 trên cầu… trên cầu còn đây.

 vẫy tay
 nhòa bóng truông mây
 ba lô dấu hết
 thơ ngây… thơ ngây một thời.

 ngày đi
 trốn biệt nụ cười
 trăng non nghiêng dáng
 như rơi… như rơi xuống dòng.

 lưng cầu
 có vẻ cong cong
 phút giây nằng nặng
 trong lòng… trong lòng ngổn ngang!

 từ đi
 vào chốn xa ngàn
 trĩu vai món nợ
 sa tràng… sa tràng chiếc thân.

 trái xinh
 Tân Phú ngại ngần
 Phương Hòa lúa chín
 bao lần… bao lần đợi nhau!

 ngọt ngào
 mộng hóa xanh màu
 rừng hoang sơ gọi
 thuộc làu… thuộc làu tuổi tên.

 dòng đời
 bao nỗi chông chênh
 sương chiều cúi mặt
 nghe mênh… nghe mênh mông buồn!

 chân trời
 núi chắn, mây cuồng
 xương da níu giữ
 gió hùn… gió hùn hụt xô.

 chiều say
 dậy sóng sông hồ
 rừng khuya nhìn chiếc
 lá khô… lá khô giật mình.

 em tư lự
 suốt viễn trình
 tiễn đưa – còn lại
 một mình… một mình trời tây.

 phong lan
 từ buổi sầu lây
 tang bồng vận buộc
 tháng ngày… tháng ngày khó quên!

 [Cảm tác từ bài thơ “Tư lự”, một bài thơ lạ và tuyệt vời của thi sĩ phan thị ánh lê].

 tư lự…

 Chiều lắng
 Đồi nương nhạt nhòa
 [mịt mùng]*
 Cô Em tư lự…
 Bên dòng… bên dòng Đakbla

 Dòng trôi
 Ngược hướng núi xa
 Trên cầu Em tiễn
 Người ra… người ra chiến trường

 Người đi
 Mây núi vấn vương
 Cành phong lan nở
 Bên đường… bên đường đợi ai?

 Nửa khuya
 Trăng nước u hoài
 Dốc nghiêng về tiếng
 Thở dài… thở dài rụng rơi

 Hãy xin
 Tân Phú nhắn lời
 Phương Hòa có thấy
 Dáng người… dáng người hôm nao

 Phương trời
 Biền biệt chiêm bao
 Anh còn món nợ
 Chiến hào… chiến hào nặng vai

 Nhớ hoài
 Phút tiễn chàng trai
 Phong sương đã chín
 Cõi ngoài… cõi ngoài chưa nguôi

 Chiều nay
 Trùng điệp phương trời
 Lòng ai chan chứa
 Cho người… cho người say mơ

 Em se
 Món tóc bơ phờ
 Gió khơi tuổi nhớ
 Mây chờ… mây chờ xa xa

 Chiều say
 Tiếng vọng sông hồ
 Mắt Em lụy ứa
 Mấy bờ… mấy bờ lao xao

 Tinh thơ
 Khơi lắng phương nào
 Em còn khe khẽ
 Gọi vào… gọi vào hư không

 Đồi nương
 Mờ xóa dặm hồng
 Ai còn nặng gánh
 Tang bồng… tang bồng hỡi ai

-----------------
* nguồn: thuviensangtao


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét