“Gã du ca” của Việt Nam ở cái tuổi tri thiên mệnh buông lời khi nhắc lại sự cố “mông, ngực” tại gameshow Bước nhảy Hoàn vũ 2011. Cũng lần đầu tiên, Trần Tiến chia sẻ về quãng thời gian 15 năm không nghe nhạc, không đọc báo, chỉ theo đuổi “hoài bão thời trẻ”…
Có lẽ
hiếm lắm, kể từ sau vài lần xuất hiện tại chương trình Bước nhảy Hoàn vũ vào
năm ngoái, nhạc sĩ Trần Tiến mới “lộ diện” trước giới truyền thông để chuẩn bị
ra mắt đêm nhạc riêng Như chờ
từng giấc mơ vào gần giữa
tháng 7 tới.
Vẫn phong cách bụi bặm: quần bò, áo trắng cắm thùng, đầu
đội mũ bêrê và cách nói chuyện tưng tửng đáng yêu nhưng tác giả Mặt trời bé con còn ít sự hồn nhiên và luôn khẳng
định: “Tôi đã già!”.
“15 năm không xem, không đọc báo, không nghe nhạc trong
nước...”
Vị nhạc
sĩ của “hương đồng gió nội” e ngại những bản nhạc rất xưa của mình có còn hấp
dẫn và lôi kéo khán giả tới nghe nhạc nữa không. Ông nói ê kíp đêm nhạc Như chờ từng giấc mơ quá liều lĩnh khi đem “bán” nhạc của
Trần Tiến – những bản nhạc xưa cũ, ít người hát và tác giả cũng ẩn sau sự hào
nhoáng của giới showbiz. “Khi bản thân tôi đã quên... chính tôi, nhưng các bạn
trẻ đã liều lĩnh đưa tôi ra, bán cái nhạc rất xưa của tôi khiến tôi rất cảm
động”, Trần Tiến nói.
Trần Tiến: "Bản thân tôi đã quên... chính
tôi"
Trần Tiến cũng thẳng thắn thừa nhận, 15 năm nay, ông hầu
như không nghe nhạc, không xem các chương trình giải trí cũng như không đọc
báo. Ông không biết xuất hiện thêm ca sĩ mới nào, ngay cả cháu mình – ca sĩ
Trần Thu Hà hát gì ông cũng chẳng được xem.
“15 năm nay tôi muốn trở về tìm xem mình đã đi từ đâu tới
và sẽ đi về đâu. Mỗi người đến một cái tuổi phải biết mình là ai. Tôi năm nay
66 tuổi, già rồi còn gì. Tôi hay quên. Lắm lúc Trần Thu Hà khóc nói bài tôi
viết tặng nó hồi còn bé mà tại sao giờ không nhớ…
Nhiều khi nghĩ lại, thấy ngày xưa mỗi khi anh Trần Hiếu hát
ông ổng ở nhà, tôi ghét lắm. Tôi cũng không thích hát nhưng không thích cái gì
thì ông trời bắt làm cái đó. Tôi lao vào âm nhạc như một định mệnh. Tôi không
yêu âm nhạc bằng các nhạc sĩ khác. Tôi chỉ yêu công việc sáng tác. Mà thực ra,
tôi yêu khoa học hơn. Tôi từng đỗ thủ khoa về hóa học mà”, tác giả Mặt trời bé con trải lòng.
Ở cái tuổi bên kia dốc cuộc đời, giờ nhìn lại, ông thấy
mình quá lao vào công việc mà để nhiều lỗ hổng. Thời gian 15 năm, ngoài việc
chiêm nghiệm về cuộc đời, ông còn dành thời gian học lái xe, học ngoại ngữ, vi
tính và tiếp cận âm nhạc hiện đại sao để mình không bị tụt hậu.
“Gã du ca” còn sót lại của Việt Nam khoe giờ ông lái xe, sử dụng vi
tính thành thạo chẳng thua kém bất cứ nhạc sĩ tài giỏi nào. Ở cái thành phố nhỏ
nhắn, yên tĩnh của Vũng Tàu, Trần Tiến có thể lái xe hơi với tốc độ trăm cây số
một giờ, đi xe trên sóng sát mép bờ, rất tự do và phóng khoáng.
“Nhạc Trần Tiến không dùng để bán”
Tưng
tửng, bông đùa, thậm chí rất cao hứng khi nói về thú vui ngồi thuyền thúng bơi
chơi với ca, tật xấu uống bia rượu hay cuộc sống tự do, phóng khoáng của người
nhạc sĩ già nhưng nhắc đến âm nhạc, Trần Tiến lại có điều gì như mâu thuẫn, như
giằng xé, xót xa.
Nhạc sĩ nói, từ xưa đến nay ông chưa bao giờ tự
mình làm đĩa, trừ cái đĩa đầu tiên làm cho những trẻ mồ côi
Trần Tiến nghĩ mọi người đã quên nhạc mình, ít người hát
nhạc ông và những bản nhạc xưa cũ không hợp với thời của các ca khúc “hot”, ca
sĩ “hot”. Trần Tiến cũng nói, ông chưa từng xuất hiện lần nào trên chương trình
con đường âm nhạc…
“Giờ mấy ai hát nhạc
Trần Tiến? Đi hát mà chọn bài của tôi thì có mà lỗ à? Những người yêu nhạc của
tôi chết đến nửa rồi. Mỗi thời có một loại nhạc khác nhau, nếu thời này vẫn
nghe nhạc của tôi, hoá ra chúng ta chậm tiến.
Tôi chẳng hy vọng người ta xếp nhạc tôi vào những tình khúc
vượt thời gian. Tôi thấy những nhạc sĩ sống lâu quá chẳng hay ho gì. Ngày xưa
thế hệ tôi thần tượng Mozart, Bach, Beethoven bây giờ người ta cũng quên gần
hết rồi”, ông nói giọng xót xa.
Tuy nhiên, ít chương trình về nhạc Trần Tiến không phải không
có ai “nhòm ngó” mà vì bởi Trần Tiến từ chối: “Tôi có nhiều lời mời nhưng không
nhận. Vì họ muốn kinh doanh nhạc của tôi mà tôi lại không thích kinh doanh.
Nhạc của Trần Tiến không dùng để bán”.
Nhạc sĩ nói, từ xưa đến nay ông chưa bao giờ tự mình làm đĩa,
trừ cái đĩa đầu tiên làm cho những trẻ mồ côi: “Tự mình đi thu thanh rồi mang
bán thì đó không phải cá tính của tôi. Có người chịu bỏ tiền ra làm nhạc Trần
Tiến thì cho người ta làm chứ tự mình bỏ tiền ra in nhạc của mình thì không bao
giờ. Con cháu có mang đi bán, tôi cũng không cho bán”, Trần Tiến tếu táo.
Tác giả Mặt
trời bé con không phủ nhận
việc nhận viết nhạc theo đơn đặt hàng với giá “khủng”. Ông cũng nói, chỉ mình
ông mới viết bài hát được về vấn đề đăng kiểm, HIV, kế hoạch hóa gia đình, rồi
tôn, truyền thông, cọc nhồi…
“Nói vui thì tôi đang lừa họ để gửi gắm tâm hồn mình. Tôi
vẫn làm đúng yêu cầu của họ như nói sinh đẻ có kế hoạch mà thành Sao em nỡ vội lấy chồng, nói
tôn mà thành Sen hồng hư không.
Mỗi người vẫn phải có cách mà sống chứ. Điều quan trọng là bài hát không thấy
mùi tiền bạc, mùi thị trường mà vẫn thấy đúng chất của mình. Tôi vẫn tự hào bài
hát này của tôi, vẫn được nhiều người hát và yêu thích!”, ông thẳng thắn.
“Tôi già rồi mà còn… dại”
“Gã du
ca” của Việt Nam
ở cái tuổi tri thiên mệnh buông lời khi nhắc lại sự cố “mông, ngực” tại
gameshow Bước nhảy Hoàn vũ 2011. “Tôi già rồi mà dại, bị người ta dụ dỗ vào
ngồi ghế giám khảo chương trình Bước nhảy Hoàn vũ”, Trần Tiến than thở.
Trần Tiến thừa nhận, mình dại dột khi nhận lời
ngồi ghế giám khảo Bước nhảy Hoàn vũ 2011
Chỉ vì nhận xét về vòng ba của người mẫu Vũ Thu Phương mà
ông bị dư luận chỉ trích là phát ngôn “sỗ sàng, trần tục”. Một số ý kiến còn
phản ứng gay gắt cho rằng một nhạc sĩ với những sáng tác trong sáng, thanh cao
sao lại có thể phát ngôn những “mông, ngực” trên sóng truyền hình.
“Thế tôi nói chẳng đúng à? Không nói mông, nói ngực thì nói
gì? Các cụ ngày xưa dạy con thì bảo: “Giơ cái mông ra đây ta đánh cho một trận,
hư”, có ai nói: “Giơ cái vòng ba ra đây” đâu?”, Trần Tiến hỏi ngược.
Ông bảo thẳng mình bỏ vị trí ghế nóng sau vài buổi chấm
Bước nhảy Hoàn vũ vì: “Tôi yêu mọi người nhưng tôi thấy mệt mỏi khi phải đối
phó với dư luận, đối phó với quyền lực comment. Đời mình sinh ra làm gì? Để
viết - thế thì viết đi chứ ngồi làm giám khảo rồi rắc rối, đi thanh minh với dư
luận. Đó không phải là tôi!”
Vị nhạc sĩ nói ông rời bỏ chương trình vì không muốn mệt
mỏi. Ông muốn dành thời gian ngồi thuyền thúng, suốt ngày trên sóng như ông già
biển cả. Thời gian này ông ở hẳn Vũng Tàu, không muốn về Sài Gòn hay Hà Nội nữa.
“Ở Vũng Tàu, tôi có một hòn đá riêng nằm sát biển. Tôi ngồi
đó và viết hai bài hay nhất là Ngũ
sắc biển và Sen hồng hư không. Bây giờ,
nhạc sĩ Nguyễn Cường, Dương Thụ cũng về hết Vũng Tàu. Thành phố nhỏ nhắn, yên
tĩnh với biển đẹp và rất lãng mạn”, vị nhạc sĩ nheo mắt tinh nghịch.
------------------
* nguồn: dantri
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét