Thứ Tư, 18 tháng 7, 2012

tình yêu thời hèn nhát - từ hoài tấn














Tôi không thể mở miệng nói yêu em vì tôi hèn
 Tôi dửng dưng mọi sự
 Tôi như cục đá bên đường
 Bao giờ mới biết khóc
 Cho sự khổ đau của mất mát và sự sĩ nhục của kẻ mạnh đối với kẻ yếu
 Sự hà hiếp của kẻ lớn với kẻ nhỏ

 Tôi không thể mở miệng nói yêu em vì tôi hèn
 Tôi như cái cây bên vệ đường
 Những nhánh vươn ra bị chặt cụt
 Tôi như thân thể còi ốm trơ xương
 Không sức sống

 Tôi không thể mở miệng nói yêu em vì tôi hèn
 Tôi như một mùi hương nhạt nhẽo
 Chờ ngọn gió thổi bay đi
 Biệt dạng và vô nghĩa
 Không có sự nuối tiếc

 Tôi không thể mở miệng nói yêu em vì tôi hèn
 Đêm ngày cũng như nhau
 Những lời đĩ thỏa
 Của bọn hình nhân
 Và bọn lợn lòi
 Làm tôi tởm lợm

 Tôi không thể mở miệng nói yêu em vì tôi hèn
 Tôi đau âm thầm
 Tôi đớn nghẹn
 Và tôi câm
 Giữa một thời sống bất động

 Tôi không thể mở miệng nói yêu em vì tôi hèn
 Bởi lời nói bay ra khỏi bờ môi
 Sẽ là lời kết tội của bạo lực

--------------------
* nguồn: vcv.org



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét