tranh: nghiêu đề
Viết cho anh một biệt khúc tình
Đâu tận mắt thấy sông kia đã cạn
Bầu trời đa mang vẫn biếc xanh thăm thẳm
Nhắc mình đừng quên…
Một chiều nao nắng cũng ướt mềm
Tương tư gieo dọc đường về phố nhỏ
Bao định lượng giữa chúng mình như vỡ
Rất thực đất trời – hư thực vòng tay…
Em không tin mình tan loãng mê say
Sao quên nhớ dọc triền đêm hành khất
Nỗi nhớ kể về một chiều có thật
Ta trót tiêu hoang những giây phút ngọt ngào
Em chọn hồn nhiên che lấp cồn cào
Thản nhiên đợi ngày mình thành kẻ lạ
Em đâu phải Scheherazade trong Ngàn lẻ…
Trách chi anh chuyện biển rộng sông dài
Đối diện phút cay lòng len lỏi mỗi sớm mai
Em nhớ hạt sương kiêu hãnh trên nhành lá
Sương sẽ hóa thân khi mặt trời trú ngụ
Chỉ tiếc những bài thơ ủ lửa đã đông rồi.
----------------------
* nguồn: xunau.org
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét