năm giờ thức dậy pha bình nước
thót sững sờ Đà Lạt bỗng quanh ta
dùi dụi mắt chẳng thể nào tin nổi
ngẩn ngơ vui... quên nhắp ngụm trà
trăng chưa tan mà ngày rựng sáng
sương ở đâu cứ chốc chốc mù lên
nương tràm vàng trôi trôi vào cổ tích
đồi cao su chìm nổi lênh phênh
bầy chim sẻ ngơ ngơ ngác ngác
tưởng chừng bay lạc cánh tới phương nào
tiếng cu cườm gú gù nghe lạc nhịp
đâu rồi vương quốc ngọn gòn cao
đám gái quê tành tành đi rẫy
líu lo tranh thẻ thót chuyện tình duyên
vùng nhạy cảm cơi cơi làn áo khoác
o nào cũng lạ chút cao nguyên
nắng ơi nắng ngủ thêm giùm chút nữa
sương khói kia vừa chớm dậy thì
chậm bước thôi vội chi mà vội
đừng làm tan Đà Lạt của ta đi...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét