Giọt chiều rơi vỡ trong ta
 Về thôi về giặt áo hoa cho người
 Với tay không đến chân trời
 Xuôi tay khẽ chạm nụ cười cỏ xanh
 Cõng chiều đi quẩn về quanh
 Ngả lưng mây trắng xây thành bình yên
 Hiu hiu một vốc ưu phiền
 Thả bay theo gió an nhiên giữa đời
 Ham vui vọc chữ làm vui
 Nỗi buồn níu áo rong chơi với mình
 Chiều xanh nhặt được câu kinh
 Thổi tan năm tháng u minh khỏi hồn
 Khi chân loạn lúc tâm cuồng
 Lang thang về lại lối mòn tìm rêu
 Xanh lơ màu của tình yêu
 Vàng tươi màu của già chiều lửa rơm
 Chiều xanh hoa gửi mùi thơm
 Mặt đất nhàn nhạt hương con đường nào
 Trên tay chiếc áo bạc màu
 Trong hồn mây ngộ độc sầu vẫn xanh...
------------------------------
* nguồn: thanhnien online 20.5.12 

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét