lâu rồi con chưa về thăm
ấm hay lạnh chỗ mẹ nằm ra
sao
ngày hè rát ngọn gió lào
đêm đông mưa bão gầm gào
buốt xương
lưng còng một nắng hai sương
oằn thêm nỗi nhớ niềm thương
con mình
thằng lạc địa đứa lưu linh
nẻo quê người kiếp lục bình
trôi hoang
đã đành măng mọc tre tàn
già đau phận trẻ lệ ràn rụa
tuôn
nghĩa mẹ như nước trong
nguồn
xé lòng con vệt trăng mòn
tàn thu!...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét