đang
không giũ bỏ sạch trơn
chẳng
buồn nửa tiếng vì cơn cớ gì
theo
người em thản nhiên đi
hồi
môn trơ khấc cây si giữa vườn
lũ
chim cũng rủ bay luôn
đám
hoa sù sụ nét buồn nữ tu
trưa
trưa ra gốc mù u
tòn
teng treo võng nằm ngu bốn mùa...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét