* riêng tặng anh Nguyễn Đăng Trình
nhân sinh nhật
9.8
ngỡ chỉ còn những buổi chiều
lầm lũi ven sông
níu mây tím về
chôn sâu đáy mắt
rời rã một ngày
ngỡ chỉ còn những tối
thui thủi qua những phố mòn
những ngôi nhà cửa khóa
sương bạc một màu
run rẩy đêm
ngỡ chỉ còn những sớm mai
không thấy bình minh
chỉ những lá vàng chao đảo
trước sân
chia nỗi niềm tàn héo
nhưng có một ngày
nơi quán cà phê ven hồ
em nhặt được trái tim anh
trăn trở trên tay em
trái tim đầy vết chém.
Sao vẫn nồng ấm tươi xanh
vẫn rộn rang nhịp đập
vẫn phập phồng lời yêu thương
sóng dội
mây tím không về nữa
những cánh cửa mở toang
bình minh hồn nhiên dịu dàng
âu yếm sương mai
NGÀY CỦA MỘT ĐỜI đã mở...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét