Thứ Năm, 24 tháng 5, 2012

chùm thơ - hồ ngạc ngữ


người làm vườn thầm lặng


* Mến tặng:
- Phạm Ngọc Dao
- Nguyễn Kim Tiến
- Giang Ngọc Tuyết

 







Như bài thơ này, nếu không có em
Có lẽ còn nằm trên trang giấy
Và như thế, sẽ buồn biết mấy
Biết ai chia nỗi nhớ quê nhà

Em góp cho đời một chút hương hoa
Để nét tinh khôi những tà áo trắng
Vẫn giữ hương thơm gió nồm biển thẳm
Nhớ trường xưa lặng lẽ quay về

Để thấy quanh ta còn- mất bạn bè
Những gương mặt Thầy - Cô kính mến
Và nghe lại chút rung lòng xao xuyến
Khi tìm về cái thuở biết yêu

Năm tháng trôi qua... có thể quên nhiều
Bao cuộc sống bộn bề mưa nắng
Nhưng anh vẫn nhớ em
- Người làm vườn thầm lặng
Đang dịu dàng kết nối những đường tơ...
18.5.2012

nhớ quê hương qua mấy tiếng Quy Nhơn

giã

Anh đi giã với thuyền mành
Nhấp nhô trên sóng biển xanh ngó trời
Chợt nghe lòng rối bời bời
Thả bao vạt lưới biết người có thương?
Dò sông, dò biển, dò đường
Mấy ai dò được nỗi buồn nhớ em

dẫy na?

Thương em từ thuở dại khờ
Từ con ốc mượn hồn chưa biết gì
Từ bàn chân nhỏ em đi
Trên đôi guốc mộc thầm thì đường xa...
Bây giờ đi với người ta
Hỏi em, em nói "Dẫy na?" nhói lòng!...


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét