cuộc đời ta lạ thật
sáu mươi tuổi
không một đồng dính túi
ngửa mặt lên trời! sĩ diện với ai đây?
ta không buồn sao con mắt lại cay
miệng ú ớ không ra lời nhân nghĩa
tay nải cũng không, có gặp bụt cũng huề
không lẽ tuổi sáu mươi
ta lại muốn làm càn…
ta cũng có những tháng ngày ở núi
sao không nghe ra gió lạnh phương nào…
sáu mươi năm giờ ngồi giữa phố
ớn lạnh trong lòng mà cứ ngỡ chiêm bao
ta cũng có: - con đàn cháu đống
sao nghe ra vẫn cô độc như thường
bạn bè ta cũng muôn trùng đấy chứ
rượu đâu rồi… sao lại để chén không?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét