ba
ơi!
ba
ơi! ba ơi! ba ơi!
lẽ
nào ba vội đời đời huyễn du
mùa
người hơn bảy mươi thu
khác
nào thoáng gió bay vù qua hiên
mấy
khi nắng dịu mưa hiền
nhiều
phen biền đảo rừng điên ngặt nghèo
vững
tay ba chống ba chèo
áo
cơm những sớm những chiều gian nan
xứ
người chưa phút nào sang
dành
từng xu một giúp đàn con xa
dù
còn xương bọc chút da
vẫn
chưa nguôi nỗi đứa nhà đứa xe
những
mong quê kiểng ngày về
ngờ
đâu ngã bệnh sống lê đời chiều
ước
mong thỏa nguyện ít nhiều
dặn
dò sau trước bao điều tạm yên
ba
đi đi rất tự nhiên
như
hồi ba đến chẳng phiền phức ai
thơ
con dẫu khóc ngàn bài
chỉ
là giọt nước rơi ngoài bể dâu!...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét