DU TỬ LÊ
Với Những Cây Me Đường T.Q.C.
Với Những Cây Me Đường T.Q.C.
tiếng cười thét đã quen âm
dãy me đôi phố vàng thâm máu người
khi buồn, lúc nhớ, khi vui
khi đau, lúc tủi, đứng ngồi hoang mang
cây tôi mộng sớm ra ràng
lá tôi thoắt đã bay dàn sân mưa
nắng mềm thoắt ngủ hè trưa
thèm ai cất giọng hò đưa đẩy đời
xe qua, máy nổ, khói nhồi
em đi tiếng dội từng hồi dối gian
giây thưa điện nối dăm hàng
cây me thu bóng muộn màng ngó theo
gác cao kẻ đứng bơ phờ
ngực trần áo mỏng, tôi vờ quay đi.
dãy me đôi phố vàng thâm máu người
khi buồn, lúc nhớ, khi vui
khi đau, lúc tủi, đứng ngồi hoang mang
cây tôi mộng sớm ra ràng
lá tôi thoắt đã bay dàn sân mưa
nắng mềm thoắt ngủ hè trưa
thèm ai cất giọng hò đưa đẩy đời
xe qua, máy nổ, khói nhồi
em đi tiếng dội từng hồi dối gian
giây thưa điện nối dăm hàng
cây me thu bóng muộn màng ngó theo
gác cao kẻ đứng bơ phờ
ngực trần áo mỏng, tôi vờ quay đi.
(Trích “Tay gõ cửa đời", XB
1967)
.................................................................................................................................................
LUÂN HOÁN
LUÂN HOÁN
Thất Tình, Rượu Và Thơ
thất tình uống ruợu làm thơ
xưa ta có vẻ dật dờ dễ thương
dù chưa có chi đáng buồn
tơ tơ tưởng tưởng vấn vương một chiều
thế nhưng liên tục thật nhiều
hết Thúy Vân đến Thúy Kiều, Nguyệt Nga...
hầu như tất cả đóa hoa
ta thấy thấp thoáng đã là nhớ nhung
trên trang giấy viết lung tung hồ đồ
được mệnh danh là bài thơ
tình yêu giàu có ước mơ chân tình
vài hôm, phát hiện thình lình
cuộc tình vô vọng làm thinh rút dù
tình buồn như lá mùa thu
nối đuôi theo gió bay mù cõi thơ
rượu, nhiều khi nốc không vô
nhiều khi chỉ kịp giả vờ say thôi
đến tình cũng mới khơi khơi
chưa đủ độ khổ cho lời thành tâm
thi ca cõi tạm nương thân
vài ngày chi đó rồi lòng lại vui
theo môi theo mắt của người
chợt gặp chợt thấy tuyệt vời thương yêu
cứ quanh quẩn chỉ bấy nhiêu
gặp, yêu, bất lực, luyện chiêu thất tình
ta xưa nhờ vậy thông minh
lại thêm lém lỉnh tập mình làm thơ
thơ thẩn có lợi chi nào?
may được em nguýt bất ngờ nhiều hơn
cái háy của em có hồn
đọng lâu chua xót bào mòn tim gan
nỗi buồn không quá nhẹ nhàng
nên hương rượu đủ ngang ngang cổ đầy
thất tình khó viết thơ hay
nhưng ta quả được loay hoay thơ hoài
.............................................................................................................
TRẦN TRUNG ĐẠO
Thằng Cu Tí
Tôi, công dân của cường quốc Hoa Kỳ
Vừa sống sót qua một thời dâu bể
Tôi nhuộm tóc cho đời thêm tươi trẻ
Đổi tên mình cho dễ đọc, dễ nghe
Thưa, tôi chính là thằng Cu Tí ốm teo
Một dạo mót khoai trên vùng Kinh Tế Mới
Đêm Sông Bé căn nhà tranh tăm tối
Bữa ăn chiều không đủ cháo thay cơm
Tôi quên rồi, tôi là kẻ vong ơn
Sẽ gởi nắm xương tàn nơi đất khách
Trong giấc ngủ mơ về Bahamas, Las Vegas
Mơ con tôi một ngày sẽ vào Harvard, Stanford
Tôi nghiêm chỉnh chào cờ trước mỗi trận football
Nhưng ghét những lễ thượng kỳ quốc gia, quốc kháng
Mặc ai chết, ai vào tù ra khám
Gánh sơn hà đâu phải để tôi lo?
Tôi thích nói về chuyện stocks, mutual funds
Hơn là chuyện cháo rau khoai sắn
Đời là thế, có khi mưa khi nắng
Tôi trả lời về quá khứ đau thương
Tôi thích khoe mình mới được lên lương
Giấu đi những món nợ đời tôi chưa trả hết
Tôi nợ cha đôi mắt trừng khi chết
Nợ mẹ già dòng máu chảy trong tim
Tôi quên rồi, tôi có vạn thằng em
Đang lây lất trên vỉa hè, góc phố
Sẵn sàng giết nhau vì chén cơm manh áo
Và học đường là những tối đi hoang
Tôi quên rồi, tôi có vạn đứa con
Trôi giạt giữa quê hương mùa bão lửa
Là tôi đấy những ngày xưa thiếu sữa
Trong tay gầy của mẹ buổi sơ sinh
Tôi quên rồi, tôi có vạn người anh
Trong ngục tối, trên rừng sâu núi thẳm
Người đi khuất vào hư vô quên lãng
Không mộ bia và không cả họ tên
Tôi quên rồi, những người chị thân yêu
Đang lạc lõng nơi nào trên đất Thái
Đêm chị ngủ có mơ về quê ngoại
Bên hàng dừa, bên ruộng lúa nương dâu
Tôi một mình trong tháng sáu mưa ngâu
Nghe ai gọi từ bên kia biển rộng:
Thằng Cu Tí, mầy là thằng phản bội
Tôi giật mình và chợt nhớ ra tôi...
............................................................................................................
TRẦN TRUNG ĐẠO
Thằng Cu Tí
Tôi, công dân của cường quốc Hoa Kỳ
Vừa sống sót qua một thời dâu bể
Tôi nhuộm tóc cho đời thêm tươi trẻ
Đổi tên mình cho dễ đọc, dễ nghe
Thưa, tôi chính là thằng Cu Tí ốm teo
Một dạo mót khoai trên vùng Kinh Tế Mới
Đêm Sông Bé căn nhà tranh tăm tối
Bữa ăn chiều không đủ cháo thay cơm
Tôi quên rồi, tôi là kẻ vong ơn
Sẽ gởi nắm xương tàn nơi đất khách
Trong giấc ngủ mơ về Bahamas, Las Vegas
Mơ con tôi một ngày sẽ vào Harvard, Stanford
Tôi nghiêm chỉnh chào cờ trước mỗi trận football
Nhưng ghét những lễ thượng kỳ quốc gia, quốc kháng
Mặc ai chết, ai vào tù ra khám
Gánh sơn hà đâu phải để tôi lo?
Tôi thích nói về chuyện stocks, mutual funds
Hơn là chuyện cháo rau khoai sắn
Đời là thế, có khi mưa khi nắng
Tôi trả lời về quá khứ đau thương
Tôi thích khoe mình mới được lên lương
Giấu đi những món nợ đời tôi chưa trả hết
Tôi nợ cha đôi mắt trừng khi chết
Nợ mẹ già dòng máu chảy trong tim
Tôi quên rồi, tôi có vạn thằng em
Đang lây lất trên vỉa hè, góc phố
Sẵn sàng giết nhau vì chén cơm manh áo
Và học đường là những tối đi hoang
Tôi quên rồi, tôi có vạn đứa con
Trôi giạt giữa quê hương mùa bão lửa
Là tôi đấy những ngày xưa thiếu sữa
Trong tay gầy của mẹ buổi sơ sinh
Tôi quên rồi, tôi có vạn người anh
Trong ngục tối, trên rừng sâu núi thẳm
Người đi khuất vào hư vô quên lãng
Không mộ bia và không cả họ tên
Tôi quên rồi, những người chị thân yêu
Đang lạc lõng nơi nào trên đất Thái
Đêm chị ngủ có mơ về quê ngoại
Bên hàng dừa, bên ruộng lúa nương dâu
Tôi một mình trong tháng sáu mưa ngâu
Nghe ai gọi từ bên kia biển rộng:
Thằng Cu Tí, mầy là thằng phản bội
Tôi giật mình và chợt nhớ ra tôi...
............................................................................................................
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét