Trong giai đoạn hiện nay, khi tâm trạng của người dân Việt yêu nước chưa hết khắc khoải, bất an cho vận nước do rừng đầu nguồn trọng yếu của Tổ Quốc bị người Trung Quốc thuê hàng loạt và dài hạn, xương sống của quê hương bị họ án ngữ theo sự mời gọi của “chính sách lớn của đảng và nhà nước” cho khai thác bô xít Tây Nguyên, nhiều công trình trọng yếu bị người Trung Quốc trúng thầu, nền kinh tế nước nhà bị họ lũng đoạn, biển cả của tổ tiên bị Trung Quốc lấn chiếm… thì mới đây, người dân lại càng bất an trước tình trạng người Phương Bắc dưới dạng “doanh nhân” tới “an nhiên” “nuôi cá” ở Vũng Rô, thậm chí ngay tại cảng chiến lược trọng yếu Cam Ranh, đó là chưa kể mới đây nhất có tin “Hải Phòng tràn ngập lao động Trung Quốc”!
Người Tàu trên đất Việt
Qua bài tựa đề “Gian nan với chú Ba Tàu”, nhà văn Trần Khải lưu ý:
Trong khi Việt Nam lăng ba chi bộ, đánh võng giữa Biển Đông, thì lặng
lẽ anh Tàu đưa dân tràn ngập, mở mặt trận biển người ở Hải Phòng, cấy du kích
biển ở ven cảng Cam Ranh, cửa biển Vũng Rô, hay vùng Côn Đảo... Anh Tàu muốn
gì? Có phải muốn Việt Nam
tung hô vạn tuế Bắc Vương? Thì đã tung hô rồi.
Tình trạng “anh Tàu đưa dân tràn ngập” quê hương Việt Nam đó hẳn
không tránh khỏi phản ứng mạnh mẽ của người dân Việt biết nghĩ tới quê hương.
Có lẽ đây là lý do khiến độc giả của báo Đất Việt, có tên Nguyễn An Liên, báo
động rằng “Chẳng bao lâu nữa, toàn bộ 63 tỉnh, thành trên cả nước đều có bóng
dáng của bọn giặc Tàu”.
Một độc giả khác tên Minh Hối Hạn bày tỏ bất bình rằng “Từ Hải Phòng,
Quảng Ninh, Bình Dương, Đắk Nông, Vũng Tàu… cho đến Khánh Hòa, Cam Ranh, chính
quyền ở đâu cũng nói ‘không quản lý được’. Ai chủ trương bảo kê?”.
Theo tác giả Chiều Thu, thì bây giờ “chính phủ thả lỏng cho các quan
địa phương: địa phương nào thì chính quyền nơi ấy quản lý. Cứ tiền vào là OK.
Bọn Trung Quốc nó nắm chóp các quan Việt Nam
từ trên xuống dưới chỉ hám tiền nên… người Trung Quốc tràn ngập Việt Nam… Tiền
lên ngôi, đạo đức xuống cấp, con người vô cảm với đồng loại, với đất nước…!
Một Cựu Đảng Viên nêu lên câu hỏi rằng “có bao nhiêu sư đoàn quân Tàu
núp bóng công nhân hiện đang có mặt trên khắp đất nước ta?”.
Vẫn theo độc giả này thì “bọn quan tham từ chóp bu cho đến tép riu chỉ
mải mê tập trung theo dõi, đàn áp những người yêu nước và nông dân và tranh thủ
vơ vét cho đầy túi tham nên đã mặc sức cho bọn Tàu hoành hành như ở chỗ không
chủ”.
Nhà văn Trần Khải trong bài “Gian nan với chú ba Tàu” vừa nói nhận thấy
vấn đề hiện “không dễ giải quyết” khi tình hình trở nên đáng ngại “từ biển tới
rừng, từ hàng lậu tới người lậu”, và ông nhấn mạnh rằng:
“Chỉ tới thời này (Việt Nam)
mới sáng mắt ra trước tình hữu nghị 2 nước đời đời khả vấn như thế”. Tác giả
nhân tiện nêu lên câu hỏi:
"Ai bảo anh Tàu có văn hóa? May ra chỉ với Đài Loan, là Bắc Kinh
nhân nhượng. Anh Tàu không hề như Hà Nội, luôn luôn giở trò kích động 3 dòng
thác cách mạng để xúi Hà Nội đánh phá, triệt hạ Sài Gòn... Nhưng Bắc Kinh luôn
luôn nhìn Đài Bắc như tình anh xem cốt nhục, không chơi trò tự đẩy dân mình Sinh
Bắc Tử Nam
làm chi...".
“Giặc ngoài” chẳng thấy, chỉ thấy “thù trong”
Còn blogger Hà Sĩ Phu lại “Ước làm người Tàu trên đất Việt!”, khi ông nêu lên những câu hỏi xem chừng như chua chát nhưng rất chí lý trước cảnh nhiễu nhương: “một tư nhân Trung Quốc đã ‘chiếm lĩnh truyền hình cáp Quy Nhơn’”. Đó là “Sự nhạy cảm chính trị bậc thầy của một Đảng Cộng sản biến đâu mất, hay đã dùng để ứng phó với dân chúng hết rồi? “Giặc ngoài” chẳng thấy, chỉ thấy “thù trong” nơi nhân dân ư?”.
TS Hà Sĩ Phu nhân tiện lưu ý rằng “một đầu óc đui mù cũng phải bật lên
hai chữ: Trung Quốc” qua một loạt các sự kiện như vụ bauxite Tây Nguyên, tình
trạng cho: “thuê” đất rừng ở vùng biên giới nhạy cảm, cho “doanh nhân” Trung
Quốc nuôi cá ở cảng Cam Ranh… TS Hà Sĩ Phu nêu
ngay câu hỏi “Mà Trung Quốc là ai?”, rồi tác giả nhắc lại rằng “chính Đảng
CSViệt Nam đã xác định đây là “kẻ thù truyền kiếp” chưa bao giờ từ bỏ âm mưu
thôn tính nước ta! Điều này cả thế giới đều biết, người Việt Nam nào cũng biết, chẳng lẽ chỉ những người lãnh
đạo Việt Nam
hôm nay lại bỗng dưng không biết?”. TS Hà Sĩ Phu nhấn mạnh rằng giới cầm quyền
không thể không biết. Và ông nói tiếp:
"Nhưng nếu biết sao không phổ biến tinh thần cảnh giác ấy đến toàn
quân, toàn dân, mà lại chủ trương thủ tiêu tinh thần cảnh giác ái quốc bằng 16
chữ “vàng dởm”, sao cứ để những hiện tượng nguy hiểm đến an ninh quốc gia xúc
tiến ngày một nhiều thêm, cứ như thể hai anh lái buôn (nội xâm và ngoại xâm) đã
thống nhất một phương án “diễn biến hòa bình, gậm nhấm hòa bình, thôn
tính hòa bình, tự diễn biến, tự dâng hiến” trên hình hài đau thương của
Tổ quốc vậy?
Thương binh nặng đâu, nhân dân tự phát đâu, phải tiến vào những nơi đã
để cho người Tàu được trá hình “rải quân” trên những nơi trọng yếu, chứ sao lại
ngoặt sang tấn công một ông Tiến sĩ Hán nôm biết bênh dân nghèo, tấn công một
đảng viên 82 tuổi quyết dành quãng đời còn lại cho sự Minh bạch của đất nước?
Đây chính là mối lo “chệch hướng” chứ không gì khác. Chuyện chệch hướng này là
vô tình hay chủ tâm?..".
TS Hà Sĩ Phu lưu ý rằng người Tàu tự do
quá, ngang nhiên quá khi họ tới Việt Nam lúc nào, trốn biệt tăm lúc nào giới
hữu trách không ai biết. Như vậy, người Tàu quả là “công dân loại 1” ngay trên
quê hương Việt Nam trong khi người Việt bản xứ chỉ là “công dân loại 2”. Như
vậy “ai mới là chủ nhân” của đất nước này?.
Qua bài “Ai nguy hiểm hơn ai?”, blogger Nguyễn Hưng Quốc trình
bày 3 “ý nghĩa đáng chú ý” về xã hội, kinh tế và quốc phòng liên quan đến sự
hiện diện của người Tàu “tràn ngập” quê hương Việt Nam. TS Nguyễn Hưng Quốc
giải thích rằng về phương diện xã hội thì đa số người Trung Quốc di trú tới
Việt Nam “không đúng quy định của luật pháp”; về mặt kinh tế thì “công việc của
họ hoàn toàn là lậu”; nhưng phương diện quốc phòng mới nghiêm trọng nhất khi
người Tàu có mặt ngay tại địa điểm nhạy cảm như ở quân cảng Cam Ranh khiến có
thể dẫn tới hậu quả khôn lường cho Việt Nam.
Tác giả nêu lên câu hỏi rằng tại sao những người Trung Quốc đến làm lậu
ở Cam Ranh lâu đến vậy mà chính quyền Việt Nam không phát hiện được? Chỉ đến
khi dân chúng tố cáo, một số cơ quan truyền thông xôn xao thì giới cầm quyền
mới chịu “chỉ đạo” “rà soát” tình hình? Câu trả lời mà đa số đều nhắc tới là vì
tiền, dù vấn đề có nguy hại đến an ninh quốc gia. Vẫn theo TS Nguyễn Hưng Quốc:
"Đáng nói hơn nữa là những người Trung Quốc này làm gì ở Việt Nam? Nếu họ chỉ
làm lậu không thì về phương diện kinh tế và xã hội, hậu quả đã rất đáng lo
ngại. Còn nếu họ làm thêm việc gì khác nữa thì hậu quả thật không thể lường hết
được. Nhất là khi tranh chấp giữa Việt Nam và Trung Quốc không còn kìm giữ
được nữa. Trong trường hợp ấy, rõ ràng là Trung Quốc đã có sẵn một lực lượng
nằm vùng khổng lồ.
Có khi không cần đánh, họ cũng thắng. Bất cứ người nào có chút lương
tri cũng đều biết điều đó. Nhưng tại sao chính quyền Việt Nam có vẻ như
không biết? Tại sao họ vẫn dửng dưng? Nó vượt ra ngoài khả năng quản lý của họ
ư? Họ thiếu nhân sự ư? Nhất định là không phải. Tất cả những người có chút tên
tuổi từng tham gia biểu tình đều được ba, bốn công an cặp kè như vậy.
Thời ấy, người ta gọi đó là hiện tượng “người
mọc đuôi”. Tại sao với các trí thức được họ đào tạo, có người là đảng viên của
họ, họ lại sợ đến như vậy mà với người Trung Quốc thì không? Tại sao? Thực
tình, tôi không hiểu. Không thể hiểu.
Qua bài “Người Trung Quốc không mong gì hơn thế”, tác giả Ngô
Văn Lang không quên lưu ý rằng Trung Quốc quyết định đây là thời cơ ngàn
vàng của họ, và họ đã chuẩn bị “rất bài bản, rất cẩn thận cho quá trình thôn
tính Việt Nam”, mà mở đầu là thôn tính từng phần qua những hành động như thuê
rừng đầu nguồn, khai thác bô-xít Tây Nguyên, đầu tư nhiều công trình trọng yếu,
lo lót để được nuôi cá ngay tại nơi trọng yếu chiến lược. Tác giả báo động:
"Đây là âm mưu vô cùng thâm độc trên con đường thôn tính Việt Nam,
thế mà Trung ương và địa phương làm ngơ, không có động thái gì để đuổi họ ra
khỏi vịnh biển chiến lược quốc gia này. Thôn tính thị trường Việt Nam bằng hàng
hóa Trung Quốc, và chủ yếu là hàng hóa chất lượng kém để đầu độc người Việt Nam,
và với mục đích vô hiệu hóa nền sản xuất và kinh doanh của Việt Nam.
Trung Quốc hiểu rằng hàng hóa không chỉ là hàng hóa, mà hàng hóa còn là
văn hóa. Người Việt Nam
hàng ngày dùng đồ Trung Quốc sẽ bị ảnh hưởng một cách từ từ nhưng sâu đậm bởi
văn hóa Trung Quốc. Trung Quốc thôn tính truyền hình Việt Nam bằng vô số phim Trung Quốc, và đã thành công
kinh khủng khi khiến cho thanh niên Việt Nam
thuộc sử Trung Quốc hơn là sử Việt Nam… Câu hỏi mà người Việt Nam phải đặt ra
là: “Tại sao Trung Quốc lại thành công được như vậy?”. Nếu mỗi người
Việt Nam
đều đặt câu hỏi đó thì Trung Quốc có tài giỏi đến mấy cũng không thành công
được.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét