trần dzạ lữ
tóc em bay bay trong chiều Mũi Né
* tặng người tóc dài
Tóc em bay bay trong chiều Mũi Né
Ơi tóc bồng bềnh nhỏ-nhẻ-liêu trai
Cứ tiếc rằng anh không là bờ cát
Để em sà vào nỗi nhớ thương ai!
.
Ở nơi đây cứ nén tiếng thở dài
Sao lòng anh không là biển nhỉ?
Để lơ ngơ, thấy em là Tô Thị
Đêm đợi tình…hong hóng dáng yêu xưa !
.
Tóc em bay, chiều Mũi Né không ngờ
Là lạt buộc đời anh vào trộm nhớ
Em bên cỏ, ước chi anh là cỏ
Để dịu dàng em vuốt dấu thu sương…
.
Ước chi anh thành lối một con đường
In hết cả bàn chân em kỷ niệm
Xưa giang hồ,nay cũng mềm “ kinh điển”
Khi thương người lóng lánh mắt sao hôm !
.
Tóc em bay trong gió cát bồn chồn
Anh ngả nón chào tình xa…Mũi Né
Em là ai? Tại sao mình không thể
Ghé vào nhau ,dù một khoảnh khắc buồn?
hồ ngạc ngữ
thơ tặng sinh nhật vợ
Nhớ thuở đói nghèo, ta chỉ ăn khoai
Uống nước giếng trong múc nhà hàng xóm
Có rất nhiều khi anh thường ngủ muộn
Đêm bâng quơ nghe tiếng thở dài
Em vẫn một mình chiếc áo vá vai
Lặn lội nương xa mót từng trái bắp
Hương hạnh phúc có nỗi buồn lẫn khuất
Vẫn thảo thơm trong vị bắp ngọt ngào
Uống nước giếng trong múc nhà hàng xóm
Có rất nhiều khi anh thường ngủ muộn
Đêm bâng quơ nghe tiếng thở dài
Em vẫn một mình chiếc áo vá vai
Lặn lội nương xa mót từng trái bắp
Hương hạnh phúc có nỗi buồn lẫn khuất
Vẫn thảo thơm trong vị bắp ngọt ngào
Anh viết dòng thơ gửi tới trời sao
Em lại chỉ chăm trên từng vạt đất
Con gái miền Tây sống là sống thật
Mặc kệ 'nhà thơ' sương khói trên cao
Dẫu biết cõi người như cõi chiêm bao
Trong chớp tắt, mình không còn giữ được
Vẫn mang ơn em cùng anh chung bước
Hơn nửa cuộc đời đã sống vì nhau
Em lại chỉ chăm trên từng vạt đất
Con gái miền Tây sống là sống thật
Mặc kệ 'nhà thơ' sương khói trên cao
Dẫu biết cõi người như cõi chiêm bao
Trong chớp tắt, mình không còn giữ được
Vẫn mang ơn em cùng anh chung bước
Hơn nửa cuộc đời đã sống vì nhau
(Mồng 5/5/Nhâm Thìn)
----------------------------
* nguồn: xunau.orn & nthqn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét