Từ
ải Nam Quan địa đầu phía bắc nước ta, giặc đã đi sâu vào lập làng mạc đắp xây thành
lũy. Biển Đông dậy sóng với tầm quét của lưỡi bò. Dọc dài bờ biển chúng đã cài
người mọc rễ. Mái nhà Tây nguyên đã trở thành pháo đài TQ ném tầm nhìn kiểm soát
cả Đông Dương. Còn lại da thịt ruột gan đồng bằng trên bộ, thành phố là những
dự án, công trình của 90% gói thầu TQ mở đường cho "kẻ lạ" ngập tràn.
Tình thế hiểm nguy sống còn của đất nước đã đến hồi cấp bách! Giờ "G"
của bá quyền phương Bắc chắc sẽ không xa...
Không còn nghi ngờ gì nữa! Quê Hương
đã tràn ngập bóng TQ. Giặc ngoại xâm đang âm thầm tràn vào bờ cõi từ mọi ngả
của biên cương. Hàng ngàn người TQ đội lốt công nhân đã và đang tràn ngập đất
cảng Hải Phòng. Rừng núi Tây Nguyên vô số quân binh TQ đội lốt công nhân đã
triển khai trận thế, chiếm ngự tất cả các nơi trọng yếu, những ngọn đồi là vọng
gác có tầm nhìn hun hút ngàn xa. Những nơi này nhân dân VN và cả tập đoàn Ba
Đình hoàn toàn bất khả xâm phạm. Có điều chúng chưa công khai treo bảng "Khu
quân sự cấm chụp hình" nữa mà thôi. Chiến lũy Tây Nguyên giặc đã
hình thành hơn mấy năm qua.
Biển Đông thì hiện tại TQ xem như ao
nhà. Hơn 3000 km bờ biển dọc dài đất nước VN không một nơi nào là không có dấu
vết của người TQ. Cảng Cam Ranh xem như yếu huyệt, vịnh Vũng Rô là mạn sườn của
cơ thể VN thế mà cả 10 năm qua những cặp mắt cú vọ của Bắc triều đã xâm nhập.
Đứng trên những chiếc nhà bè nuôi hải sản phóng tầm quay của chiếc camera hiểm
ác phân tích từng mạch máu sinh tử của một vùng trọng yếu mà các đại cường trên
thế giới như Mỹ, Nga cũng phải quan tâm.
Nhìn lại lịch sử chiến tranh thế
giới lần thứ II, Nhật chỉ cài đặt một điệp viên xâm nhập Hawaii trong thời gian 6 tháng. Thế mà mọi
chi tiết của Trân Châu Cảng đều không qua khỏi tầm mắt của điệp viên này. Như
chúng ta đã biết Trân Châu Cảng ở Hawaii
- Mỹ xem như là một hạm đội mà hải quân của các nước hùng mạnh trên thế giới
đều bất khả năng địch. Kết cuộc người Nhật đã làm gì với Trân Châu Cảng thì ai
cũng rõ. Chỉ một điệp viên và trong thời gian sáu tháng với điều kiện vô cùng khó
khăn, nghiêm ngặt đã làm Trân Châu Cảng chìm trong biển lửa. Đằng này cả mười
năm TQ đã cài đặt ở tất cả các vùng trọng yếu của VN mà không một ai gây khó
khăn cản trở. Ngược lại còn được sự hổ trợ, tạo điều kiện thuận lợi từ phía chủ
nhà. Một điều hiếm thấy!
Hãy nghe nhà nước CS nói...
Ông Nguyễn Đại Nghĩa phó chánh văn
phòng sở lao động HP khi được hỏi vì sao VN cho phép hàng ngàn lao động phổ
thông TQ vào VN làm những việc như đào đất, phụ hồ quét dọn... mà những việc
này lao động VN không được sử dụng trong lúc nạn thất nghiệp tràn lan? Ông
Nghĩa trả lời "Ta phải đáp ứng nhu cầu nhà thầu, vì chủ trương TP
là luôn thu hút các nhà đầu tư nước ngoài nên phải tạo điều kiện cho người ta.
"Trong lúc các nhà thầu TQ nêu lý do không sử dụng lao động VN là vì
"Tình trạng mất cắp thường xảy ra".
Ở đây ta nói rõ ra rằng chẳng có một
chủ thầu nào cả mà là những tên chỉ huy của các đơn vị quân sự mà quân xâm lược
chiếm đóng với lực lượng mỗi đơn vị được tính bằng con số ngàn (công nhân trá
hình).
TQ không bao giờ cho phép một người
VN nào cho dù là một công nhân lao động bình thường bén mảng vào căn cứ của
chúng vì sợ lộ bí mật, và chúng ngạo nghễ sỉ nhục dân ta, nại cớ để không dùng
lao động VN vì "công nhân VN vào ăn trộm".
Hết 90% dự án EPC trên cả nước là TQ
thực hiện. Đảng CSVN rõ ràng đã nhận chiếu chỉ từ thiên triều nên đã tạo mọi
điều kiện ắt có và đủ để cho TQ thắng tất cả các gói thầu EPC, trong đó có một
số chỉ định thầu mà không qua đấu thầu. Gọi là 90% chứ thật tế là hết thảy, chỉ
còn lại một vài dự án nhỏ không đáng kể, bỏ ra cho có gọi là... Số lượng các
gói thầu của 90% dự án EPC là bao nhiêu và tương ứng là bao nhiêu quân số (công
nhân trá hình)?. Từ Nam
chí Bắc không một địa phương nào là không có các gói thầu kể trên. Vậy rõ ràng
TQ đã ngập cả rừng núi, ruộng đồng, biển đảo, thành phố VN rồi.
Không còn nghi ngờ gì nữa! Đảng CSVN
đã ngang nhiên mở rộng cửa cho giặc vào tràn ngập quê hương. Chắc là thiên
triều dạy cho CSVN bài học "Ngô tam quế" Minh triều mở cửa "Sơn
hải quan" cho quân Mãn Thanh tràn vào chiếm Trung Nguyên để rồi được phong
Vương!
Không còn nghi ngờ gì nữa! Lãnh đạo
đảng CSVN đã cúi đầu quỳ mọp xin nhận ấn chư hầu, tự nguyện thần phục bá quyền
phương Bắc. Tự xưng là đỉnh cao trí tuệ sao không nghe lời khẳng khái của tướng
quân Trần Bình Trọng? Làm đầy tớ của nhân dân sao không đọc hịch Cần Vương? Tự
hào là lập nên chiến công thần thánh sao không nhìn Bạch Đằng giang nhuộm đỏ
cùng tiếng hò reo của đoàn quân bách thắng Nguyễn Huệ chôn thây giặc ở gò Đống
Đa!?
Từ ải Nam Quan địa đầu phía bắc nước
ta, giặc đã đi sâu vào lập làng mạc đắp xây thành lũy. Biển Đông dậy sóng với
tầm quét của lưỡi bò. Dọc dài bờ biển chúng đã cài người mọc rễ. Mái nhà Tây
nguyên đã trở thành pháo đài TQ ném tầm nhìn kiểm soát cả Đông Dương. Còn lại
da thịt ruột gan đồng bằng trên bộ, thành phố là những dự án, công trình của
90% gói thầu TQ mở đường cho "kẻ lạ" ngập tràn. Tình thế hiểm nguy
sống còn của đất nước đã đến hồi cấp bách! Giờ "G" của bá quyền phương
Bắc chắc sẽ không xa...
Ngày xưa khi chống giặc ngoại xâm
thì đồng lòng quân dân cá nước, Vua - Tôi trên dưới nhất tề nên mới có Hội nghị
Diên Hồng hay Bình Ngô Đại cáo. Thế giặc tuy mạnh nhưng lòng dân sức quân như
thế nước vỡ bờ. Vua anh minh, tướng sĩ một lòng cứu nước. Chính vì vậy mà bao
phen sông núi ngập chìm nhưng rồi giặc cũng bị phá tan.
Nghĩ lại ngày nay, lòng dân thì ly
tán bởi một đảng và nhà nước hèn với giặc mà ác với dân. Kẻ yêu nước có hào khí
liệt oanh thì bị giam cầm nơi ngục tù khám lạnh. Bộ đội, công an thay vì đánh
giặc chống ngoại xâm giữ nước thì ngược lại theo lệnh đảng và tư bản đỏ trấn áp
dân lành. Lãnh đạo thì đi đêm, hèn nhát trước âm mưu bành trướng của bá quyền
phương bắc.
Tình thế đất nước như ngàn cân treo
sợi tóc. Hỡi các chí sĩ hãy đứng lên lãnh đạo nhân dân, vạch ra con đường để
khai thông tử lộ. Hãy cùng với nhân dân tạo nên lớp lớp những ngọn sóng đào
cuồng cuộn nổi lên để nhấn chìm "tàu lạ". Hãy cùng nhau dấn thân, thể
hiện lòng yêu nước nồng nàn, gầy lại hào khí Diên Hồng để cứu nguy Tổ quốc,
dựng xây nghiệp lớn, tạo lại cơ đồ.
Không còn chần chừ gì nữa. Thế giặc
ngoài lẫn trong đã quá rõ ràng. Chúng ta không thể mãi ngủ mê để chờ ngày hạ
huyệt!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét