noel háo hức lên đà lạt
xem thử còn ai quen biết không
nghe nói lâu rồi em đã khác
cái thời phố núi biếc ngàn thông
mới đó mà hai mươi tuổi nhớ
tôi gùi kỷ niệm bỏ về xuôi
xa xuân hương... đồi cù... than thở...
xa tháng ngày tập tễnh rong chơi
xa mùa thánh ca em vẫn hát
rủ nhân gian mừng chúa giáng sinh
đà lạt sần sần say lễ lạc
quên giúp tôi băng bó cuộc tình…
lang thang khắp thung đồi lũng núi
chẳng em nào còn nhận ra tôi
buồn quá... thèm làm viên đá cuội
lòng hồ ai ném tự do rơi
thèm được một mình bên trảng cỏ
ngả lưng nằm ngó khói ngó sương
mặc mưa gió ầu ơ khúc nhớ
mặc trái thông rơi trúng nỗi buồn
đà lạt bây giờ son phấn quá
vừa mới lên đã muốn bươn về
em xúng xính áo xiêm mệnh phụ
đâu thời nửa phố nửa nhà quê?!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét