Thứ Bảy, 23 tháng 6, 2012

hai bài lục bát – ngô đình hải



 

 

 

 

 

 

đôi guốc  

Em gặp tôi chào chia tay
Lên thành phố học - ở đây thiếu trường
Tôi nghe em nói thấy thương
Nắm bàn tay nhỏ mà dường như say
 
Nhớ đôi guốc mua hổm rày
Tặng em cho đỡ đường dài... đau chân
Lên trên đó - đừng để dành!
Người ta rải sỏi đá thành... đường đi!
 
Sài-gòn mưa nắng nhiều khi
Người chen chúc lắm thị phi đừng phiền
Dưới quê đất ướt đầy sình
Lội ruộng đi học - guốc hình như quên...
                   
Ở thành thị riết rồi quen
Đôi chân bay mất màu phèn năm xưa
Em đi cao gót mới vừa
Uổng đôi guốc của tôi mua... trăm ngàn!...


tính tiền

 









Tính tiền cà-phê đi em
Tính luôn khói thuốc nhốt thêm nãy giờ
 
Có tính được những tàn tro
Em làm ơn tính ngây thơ... bao tiền?
 
Đừng ăn gian thứ đảo điên
Yêu thì... thì cũng tính tiền... rồi yêu
 
Cái thân xác đó về chiều
Hà... hà! em tính bao nhiêu thì vừa
 
Rốt cuộc em tính ra chưa?
Nhanh lên tôi trả - còn thừa... tặng em!...

-------------------------
* nguồn: nthquinhon

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét