Thứ Bảy, 9 tháng 6, 2012

thơ hoàng lộc


người xưa mỗi ngày mỗi vắng










thầy dạy anh còn lại đôi người
lớp cha mẹ anh thì không còn ai
dòng tộc chỉ sót mỗi chú út
láng giềng gần, hết thảy đi xa…

bạn học anh bất ngờ tứ tán
cô nương đầu đời quên quê chẳng về
những đứa rất thân một thời chinh chiến
kể như áo cơm làm chia lìa

anh đứng bên dòng sông thơ ấu
ngó bên kia sông không bến bờ
có một làng quê nước chìm nước lở
và tên làng phải biệt về đâu …

thành phố cũ, ngôi nhà em rất cũ
chỉ còn trong trí bấy nguồn cơn
con đường cùng em ra phố chợ
không ai theo anh ở cuối đường

những người xưa mỗi ngày mỗi vắng
cho dẫu lòng anh lắng nghe hoài
có tiếng động nào không tiếng động
mà vang từng nông nỗi đơn sai…

11-5-2012
----------------------
* nguồn xunau.org


ta tìm ta không ra
em phù dung như thế
còn nở ra làm gì
em hồng nhan đến thế
đâu đã cần vu qui?

ta tìm ta khắp chốn
chân thân ta nơi nào?
bóng chim mờ đáy nước
mà tiếng kêu bên trời

ta đào hoa được mấy
để từng em phải lòng
ta đào hoa chẳng mấy
em mới yêu nửa chừng

ta tìm ta trong em
ngày qua ngày, tuyệt vọng
có khi ta không còn
giữa trần gian gió lộng.
1-6-2012
----------------------------------
* nguồn: blog nguyenmienthao 


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét