sài
gòn thơ ngày ấy
sài gòn ơi! tôi đã yêu em
yêu tự bao giờ
chính tôi cũng không nhớ
nữa...
không hăng gắt hà nội mùa
hoa sữa
không trầm tư huế bóng ngô
đồng
chỉ những hàng sao già bốn
mùa râm che lối phố
và những tàn sứ xanh thâm
thẩm
thả xuống tóc em làn hương
ma mị ngải bùa...
sài gòn bao la lòng mẹ
ấm áp vòng tay cha
đỡ nâng tôi bao lần lạc lối
sài gòn độ lượng ánh nhìn em
khoan dung tôi quanh năm
hoang đàng quán xá
sài gòn nồng hậu trái tim
đời
bảo bọc tôi mấy mùa lỡ
vận...
không có sài gòn xuân hạ thu
đông
chỉ có sài gòn mưa sài gòn
nắng
sài gòn của những trưa chiều
bè bạn
và sài gòn của những tối hư
thân
sài gòn ơi!
vương quốc tình yêu ơi! tôi
sẽ mê em
mê đến bao giờ
chính tôi cũng không biết
nữa
vì rất sâu miền ký ức
mùa nào phố cũng xanh thơ...
sài
gòn mùa thu
sài
gòn mùa thu
chiều
nào cũng nắng
nắng
trải lá vàng
êm
gót chân vui
sài
gòn mùa thu
chiều
chiều mưa rớt
làm
ướt cuộc tình
treo
nhánh phượng khô
sài
gòn mùa thu
chiều
nào cũng gió
gió
giỡn tóc mềm
thơm
lối em qua
sài
gòn mùa thu
đôi
khi ngồi nhớ
năm
tháng yêu đương
bỏ
phố theo người
sài gòn mùa thu
nắng
gió và mưa
xin
đừng lấy bớt
cũng
đừng cho thêm
sài
gòn mùa thu
chiều
chiều ra phố
nắm
lấy tay mình
ngỡ
nắm tay xưa
sài
gòn mùa thu
chiều
chiều quán xá
uống
rát môi mình
ngỡ
uống môi nhau
sài
gòn mùa thu
mà
như mùa hạ
ai
chưa thất tình
vẫn
nhớ khi xa...
sài gòn tháng sáu
tháng sáu sài gòn rối những
chuyến mưa
bất ngờ ghé chơi bất ngờ
trốn mất
những cơn mưa tưởng chừng
không có thật
như những cuộc tình mới sớm
đã trưa
những con đường rợp bóng
những tàn cây
mát lối chân ai chiều chiều
phố xá
râm bước hẹn hò nhẹ gót heo
may
xanh giọt nắng hiền lấp lánh
trên tay
tôi nhớ em... nhớ cuộc tình tháng sáu
thời văn khoa mưa nắng xói
câu thề
giọt lệ buồn mai xa em cố
giấu
lời trăm năm tôi nói để tôi
nghe
tháng sáu sài gòn ướt những
chuyến mưa
bất ngờ ghé chơi thơm từng
thoáng nhớ
bất ngờ quay lưng phai giấc
mơ trưa
nên sài gòn tháng sáu chẳng
thèm xưa...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét